Lại yoga. Nếu tui không nói về yoga thì tui có rất nhiều thứ để nói. Nhưng một khi đã nói về yoga rồi thì chẳng còn thứ gì để nói. Chiều Chủ nhật rảnh rỗi lại nói một tí về yoga.
Luyện tập yoga là để lấy lại những gì đã mất. Đùa thôi, là để chỉnh lại những lệch lạc do cuộc sống mang lại cả về cơ thể, tâm trí, tinh thần. Nói một cách dễ hiểu, tập yoga để cơ thể đẹp hơn, cân bằng hơn, chỉnh lại những lệch lạc của cột sống, xương, khớp, đĩa đệm, cơ, nội tạng, hơi thở, nhịp tim, thậm chí là cả việc vệ sinh, quan hệ tình dục… Thế nhưng, tập sai cách là “đi toi”. Chẳng hạn như lệch đĩa đệm mà còn tập sai thì càng đau.
Nhưng vấn đề là, những người đi tập bình thường sao biết mình tập sai hay đúng? Đó là câu hỏi lớn. Tui tập đến gần 3 năm mới biết mình tập sai một tư thế cực kỳ đơn giản: uốn người ta sau trong chuỗi Chào Mặt Trời (tư thế số 2 trong ảnh).
Vậy làm sao tui phát hiện mình sai? Làm sao bạn biết mình tập sai?
Đơn giản lắm! Bạn cứ tập yoga chừng 2-3 tuần mà vẫn đau như lần đầu tiên ấy thì coi như bạn tập sai rồi. Tùy cơ địa mỗi người mà thời gian thích ứng với các động tác yoga khác nhau. Tuy nhiên, điểm chung là trong những ngày đầu hoặc tuần đầu, ai cũng đau như nhau. Cơ thể, xương cốt bắt đầu giãn nên đau là đúng. Nhưng sau ngần ấy thời gian mà vẫn còn đau là sai. Ngoài ra, tập yoga một thời gian mà tinh thần, trí óc không minh mẫn, không điềm tĩnh được cũng là sai nốt.
Quay lại chuyện của tui. Những ngày đầu tui cũng đau, xong dần hết, rồi quen. Và những động tác khó hơn lại đau. Hôm rồi tập ở chổ Trái Tim Vàng, trong lúc uốn cong người ra sau trong chuỗi Chào Mặt Trời, cô bảo sai rồi. Tui hết hồn, nghĩ thầm: “Sao sai trời? Chả lẽ tập ngần ấy năm sai?”. Mà… sai thiệt! Cô nói tui chỉ uốn lưng chứ không đẩy hông, mà như thế thì lưng sẽ đau, hai bên mông sẽ lép vào, không tròn. Hic, nó lép thiệt mà. (Nào giờ tui hổng giải thích được, giờ thì em đã hỉu).
Chỉ vậy thôi mà tui phát hiện cái sự “thặc” là gần 3 năm qua tui tập sai. Vì khi tui tập đúng theo cô chỉ, tui thấy… nhẹ nhàng hơn. Chời ơi, một “sự thặc” phũ phàng là cặp mông vốn dĩ… không có mông lại còn bị lép hai bên. Nhưng mà nhìn mặt tích cực thì may là lép mông chứ chưa ảnh hưởng xấu đến cơ, xương, khớp.
Tóm lại là vậy:
- Tập 2-3 tuần mà vẫn thấy đau thì nên ngưng và hỏi ý kiến nhiều chuyên gia. Nhưng mà 2-3 ngày đầu thì không được bỏ cuộc.
- Tập cân bằng. Yoga là cân bằng. Trong quá trình tập, ngoại trừ các tư thế, động tác phải dồn lực một bên, bạn phải tự CẢM NHẬN sự cân bằng trong cơ thể. Nếu nặng một bên, phải điều chỉnh ngay.
- Thở đúng. Là thở bằng mũi, hít bằng mũi. Bụng phình to khi hít (khí vào thì phải phình lên) và xẹp xuống khi thở, không ngược lại. Tuyệt đối không thở bằng miệng ngoại trừ một số cách thở do HLV đưa ra. Không thở bằng… ngực.
- Tuân thủ quy tắc thẳng hàng: ngồi thẳng, nằm thẳng, đứng thẳng.
- Quan trọng nhất nè, CẢM NHẬN BẢN THÂN chứ không phải làm theo người khác. Làm theo người ta, mình đau ráng chịu nghen.
Tặng cho vài câu lấy cảm hứng TỰ CẢM NHẬN nè.
Hết! Chúc vui và không bị lép mông 😀