(Kỳ trước: Những người không nên tập với PT)
Làm huấn luyện viên cá nhân (Personal Trainer – PT) cần hai yếu tố là “huấn luyện viên” và “cá nhân“. Thiếu một trong hai thì không thể là PT.
1. Huấn luyện viên
Không bàn nhiều. Đã là huấn luyện viên thì trước tiên phải có kiến thức chuyên môn, kinh nghiêm tập luyện. Điều quan trọng là kỹ năng truyền đạt và huấn luyện. Bạn tập giỏi chưa chắc bạn tập cho khách hàng giỏi.
Nếu nghĩ ta đây body 6 múi “chuẩn như Lê Duẩn” là nên làm PT thì nên nghĩ lại, heng. PT đôi khi không cần body chuẩn, nhưng cần kiến thức chuẩn, kinh nghiệm chuẩn để huấn luyện cho khách hàng chuẩn.
Mà đã là PT lại càng phải tập luyện nhiều hơn, trao dồi kiến thức thường xuyên hơn. Nếu không, ở nhà “nghỉ phẻ”, đừng tập cho người khác.
2. Cá nhân
Thiếu phần này thì bạn không thể là PT, mà chỉ là T (Trainer) thôi. Đã là cá nhân thì chương trình tập luyện phải rất cá nhân. Không thể áp dụng một bài cho tất cả.
Tại sao một số người ngại tập với PT? Không phải tiền đâu. Mà là tính cá nhân cho mỗi bài tập đấy. Mỗi khách hàng có một đặc điểm riêng về thể chất (cơ thể, sức khỏe, bệnh có sẵn, những hạn chế…) và tinh thần (vui vẻ, mặc cảm, stress…). PT không thể huấn luyện tất cả như nhau được. Nếu không tạo được chương trình tập luyện phù hợp, nghỉ nhà cho khỏe.
PT mà có suy nghĩ: “mình làm được thì khách hàng cũng làm được” hoặc thúc ép khách hàng tập như mình chứ không phải tập để đạt mục tiêu của họ thì cũng nên ở nhà.
Tóm lại, PT mà không kết hợp được “P” và “T” thì đừng đi tập cho người ta.
Nhưng với chúng ta là khách hàng, thì câu hỏi lớn nhất là làm sao chọn được PT đúng? Thôi hẹn kỳ sau đi. Viết đuối rồi.